Câu Hỏi Về Tin Lành

Câu hỏi 51: Có phải Kinh Thánh nói về thần tánh của Đấng Christ không?

Trả lời: Để thêm vào những lời loan báo cụ thể của Chúa Giê Xu về chính mình Ngài, các môn đồ của Ngài cũng thừa nhận về thần tánh của Đấng Christ. Họ đã công bố rằng Chúa Giê Xu có quyền tha tội – một vài điều chỉ có Đức Chúa Trời mới có quyền làm vì cớ Đức Chúa Trời là Đấng không bị tội lỗi xúc phạm. (Công vụ các sứ đồ 5:31; Cô-lô-se 3:13; xem thêm Thi Thiên 130:4; Giê-rê-mi 31:34) Trong sự tiếp xúc gần với lời công bố sau cùng này Chúa Giê Xu cũng nói Ngài là Đấng sẽ “Phán xét sự sống và sự chết” (II Ti-mô-thê 4:1) Thô Ma khóc về Chúa Giê Xu: “ Lạy Chúa là Đức Chúa Trời tôi” (Giăng 20:28) Phao Lô gọi Chúa Giê Xu: “Ngài là Đức Chúa Trời và Cứu Chúa cao cả” (Tít 2:13) và chỉ ra rằng trước khi Chúa Giê Xu trở thành nhục thể Ngài đã hiện diện trong hình ảnh Đức Chúa Trời (Phi-líp 2:5-8) Tác giả của thơ Hê-bơ-rơ đã nói về Chúa Giê Xu: “Nhưng nói về Con thì lại phán rằng: Hỡi Đức Chúa Trời, ngôi Chúa còn mãi đời nọ qua đời kia,” (Hê-bơ-rơ 1:8) Giăng tuyên bố: “Ban đầu có ngôi lời, ngôi lời ở cùng Đức Chúa Trời, và ngôi lời (Chúa Giê Xu) là Đức Chúa Trời.” (Giăng 1:1) Những thí dụ trong Kinh Thánh dạy về thần tánh của Đấng Christ có thể còn rất nhiều. (Xem trong Khải Huyền 1:17; 2:8; 22:13; I Cô-rinh-tô 10:4; I Phi-e-rơ 2:6–8; Xem thêm Thi Thiên 18:2; 95:1; I Phi-e-rơ 5:4; Hê-bơ-rơ 13:20) ngay cả trong những câu này cho thấy thần tánh của Chúa Giê Xu qua sự xưng nhận của các môn đồ Ngài.
Chúa Giê Xu cũng được ban cho danh hiệu độc nhất là Đức Giê Hô Va (Danh xưng quen thuộc của Đức Chúa Trời) trong Cựu Ước. Danh xưng “Đấng Cứu Thế” trong Cựu Ước (Thi Thiên 130:7, Ô-sê 13:14) được dùng cho Chúa Giê Xu trong Tân Ước (Tít 2:13; Khải Huyền 5:9) Chúa Giê Xu được gọi là Em-ma-nu-ên (Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta trong Ma-thi-ơ 1) Trong Xa-cha-ri 12:10 Đức Giê Hô Va nói rằng: “Chúng nó sẽ nhìn xem Ta là Đấng chúng nó đã đâm.” Nhưng trong Tân Ước áp dụng câu này trong việc đóng đinh Chúa Giê Xu trên cây thập tự (Giăng 19:37; Khải Huyền 1:7). Nếu chính Đức Giê Hô Va đã nói: Chúng nó sẽ nhìn xem Ta là Đấng chúng nó đã đâm và Chúa Giê Xu cũng như vậy thì Chúa Giê Xu là Đức Giê Hô Va. Phao Lô trích từ Ê-Sai 45:22–23 áp dụng vào Chúa Giê Xu trong Phi Líp 2:10-11. Hơn nữa danh Giê Xu được đặt bên cạnh lời cầu nguyện trong danh Đức Giê Hô Va: “ Nguyền xin anh em được ân điển và sự bình an ban cho bởi Đức Chúa Trời, là Cha, và bởi Đức Chúa Giê Xu Christ, là Chúa chúng ta.” (Ga-la-ti 1:3; Ê-phê-sô 1:2) Nếu Đấng Christ không phải là Đức Chúa Trời điều này là một sự phạm thượng. Trong mạng lệnh làm báp têm của Chúa Giê Xu, danh xưng Chúa Giê Xu đi cùng với danh xưng Đức Giê Hô Va: “Nhân danh (số ít) Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh.” (Ma-thi-ơ 28:19; cũng xem II Cô-rinh-tô 13:14) Trong sách Khải Huyền Giăng nói tất cả tạo vật ngợi khen Đấng Christ (chiên con) – Như vậy Đấng Christ không phải là một phần trong tạo vật (5:13).
Những hành động đã hoàn thành bởi Đức Chúa Trời được tin nơi Chúa Giê Xu. Chúa Giê Xu không chỉ sống lại từ trong kẻ chết (Giăng 5:21; 11:38–44) và tha thứ tội (Công vụ 5:31; 13:38) Ngài đã tạo nên và duy trì vũ trụ (Giăng 1:2; Cô-lô-se 1:16-17) Điểm này làm cho thuyết phục nhiều hơn khi người ta xem xét Đức Giê Hô Va nói rằng Ngài là Đấng duy nhất trong thời gian sáng tạo (Ê-sai 44:24) Hơn nữa Chúa Giê Xu có những thuộc tính chỉ Đức Chúa Trời mới có: Đời đời (Giăng 8:58) Toàn tại (Ma-thi-ơ 18:20, 28:20) Toàn tri (Ma-thi-ơ 16:21) Toàn năng (Giăng 11:38-44).
Bây giờ thần tánh của Đấng Christ chứng minh Ngài là Đức Chúa Trời hay là để lừa gạt người ta tin vào điều đó, có một số điều trong toàn thể chứng minh như: Đấng Christ dâng đời sống Ngài làm bằng chứng cho lời tuyên bố Ngài là Đức Chúa Trời bằng nhiều phép lạ và ngay cả Ngài sống lại từ trong kẻ chết. Một số phép lạ của Chúa Giê Xu như “Hóa nước thành rượu” (Giăng 2:7) “Đi bộ trên mặt nước” (Ma-thi-ơ 14:25) “Hóa bánh cho nhiều người ăn” (Giăng 6:11) “Làm sáng mắt người mù” (Giăng 9:7) “Người què đi được” (Mác 2:3) “Chữa lành nhiều người bệnh” (Ma-thi-ơ 9:35; Mác 1:40–42) và ngay cả kêu kẻ chết sống lại (Giăng 11:43–44; Lu-ca 7:11–15; Mác 5:35) Hơn nữa Đấng Christ chính mình sống lại sau khi chết khác xa với những thuật gọi hồn trong những truyện thần thoại của thế giới ngoại đạo. Không giống với sự phục sinh được nghiêm túc loan báo của những tôn giáo khác và không có những sự khẳng định nhiều hơn thuộc về Kinh Thánh. Theo Dr. Gary Habermas, có ít nhất mười hai sự kiện mà các học giả ngoại đạo phải thừa nhận:
1. Đức Chúa Giê Xu đã chết bởi sự đóng đinh.
2. Chúa Giê Xu đã bị chôn.
3. Sự chết của Ngài đã gây cho các môn đồ sự tuyệt vọng và mất hi vọng.
4. Ngôi mộ của Chúa đã được lấp kín nhưng ít ngày sau đã trống rổng.
5. Những môn đồ đã quả quyết họ gặp Chúa hiện ra sau khi Ngài sống lại.
6. Sau sự kiện này các môn đồ đã được biến đổi từ những người nghi ngờ trở thành người tin quả quyết.
7. Sứ điệp này trở thành trung tâm của việc truyền giảng trong Hội Thánh đầu tiên.
8. Sứ điệp này đã được truyền giảng tại Giê-ru-sa-lem.
9. Kết quả hiển nhiên của việc truyền giảng là Hội Thánh đã được khai sinh và lớn lên.
10. Ngày Phục sinh, ngày Chúa nhật, được Hội Thánh dùng làm ngày thờ phượng đầu tiên thay thế cho ngày Sa Bát (Ngày thứ Bảy).
11. Gia Cơ, một người hoài nghi đã trở lại đạo vì ông tin là đã thấy Chúa phục sinh.
12. Phao Lô, kẻ thù của Cơ Đốc giáo, đã trở lại đạo trong một kinh nghiệm mà ông tin rằng đã thấy Chúa phục sinh hiện ra.
Cho dầu có một số người chống lại bảng liệt kê cụ thể này nhưng chỉ vài điều đã đủ để chứng minh sự phục sinh đã được ghi chép trong Phúc âm: Sự chết của Chúa Giê Xu, sự chôn, sự sống lại và sự hiện ra (I Cô-rinh-tô 15:1-5) Trong khi có thể có nhiều lý thuyết giải thích về một hoặc hai sự kiện ở trên thì sự phục sinh giải thích tất cả. Những nhà phê bình đã thừa nhận các môn đồ đã loan báo họ nhìn thấy sự phục sinh của Chúa. Hoặc là họ nói dối hoặc là do ảo giác, nhưng những điều đó có làm thay đổi con người như đường lối của sự phục sinh đã làm? Trước hết, làm vậy họ được lợi ích gì? Cơ Đốc giáo lúc ấy chưa phổ biến chắc chắn không làm cho họ kiếm được nhiều tiền. Điều thứ hai, những người nói dối không bao giờ trở thành người tuận đạo thật. Không có cách giải thích nào tốt hơn cho sự phục sinh vì cớ lòng tự nguyện của các môn đồ để chết bằng những cái chết khủng khiếp cho niềm tin của họ. Vâng, dầu có nhiều người chết cho sự dối trá mà họ nghĩ là thật. Nhưng không một người nào chết cho một việc mà họ biết là không có thật.
Kết luận: Đấng Christ đã công bố Ngài là Đức Giê Hô Va, Ngài là Đức Chúa Trời (Không phải là “Thần” – mà là Đức Chúa Trời thật) Những môn đồ của Ngài (Những người Do Thái đã từng bị khiếp sợ bởi thần tượng) đã tin Ngài cũng như nương dựa vào Ngài. Đấng Christ đã chứng minh lời tuyên bố Ngài là Đức Chúa Trời qua những phép lạ bao gồm sự phục sinh làm thay đổi thế giới. Không có một giả thiết nào khác giải thích những sự kiện này.