SÁCH TRUYỀN ĐẠO 9
Đề mục: TƯỞNG NHỚ ĐẤNG TẠO HÓA
Kinh thánh: Truyền Đạo 12:1-7
Câu gốc: Truyền Đạo 12:1
Mục đích: Nhắc nhở con cái Chúa làm việc gì cũng phải nhớ đến Chúa.
****************************************************************
Kính chào Quý vị, tôi là Mục sư SƠN.Cảm ơn Chúa cho chúng ta được cùng học Kinh thánh là Lời của Đức Chúa Trời. Hôm nay chúng ta nhờ ơn Chúa học lời kết luận sách Truyền đạo của vua Sa-lô-môn sau những điều mắt thấy tai nghe, lòng kinh nghiệm khôn ngoan, giàu có, lao khổ của một con người không có Đức Chúa Trời làm Chúa mình.Lời cuối cùng của vua Sa-lô-môn là kêu gọi mọi người: “Trong buổi còn thơ ấu hãy tưởng nhớ Đấng Tạo hóa ngươi, trước khi những ngày gian nan chưa đến, trước khi những năm tới mà ngươi nói rằng: Ta không lấy làm vui lòng” (Truyền. 12:1).
I/. TƯỞNG NHỚ ĐẤNG TẠO HÓA NHƯ THẾ NÀO?
Theo nghĩa tiếng Việt của chúng ta là ngôn ngữ kép gồm hai từ ghép lại là:
TƯỞNG là nghĩ đến.
NHỚ là ghi lại để khỏi bị quên.
Như vậy, TƯỞNG NHỚ là chẳng những nhớ mà còn thường nghĩ đến.Có việc chúng ta nhớ, nhưng lại ít nghĩ đến. Giống như trong bộ nhớ của máy vi tính, chúng ta ghi lại nhiều chương trình, nhưng ít khi sử dụng đến.
Trong bản Kinh thánh tiếng Anh Living Bible, đã dịch chữ TƯỞNG NHỚ là “Đừng để sự kích động tuổi trẻ nào khiến ngươi quên Đấng Tạo Hóa ngươi”.
Thế thì có rất nhiều người nhớ có một Đức Chúa Trời Tạo Hóa, nhưng lại ít khi nghĩ đến Ngài, hay nói cách khác, ai cũng nhìn biết có một Đức Chúa Trời Tạo Hóa, nhưng vì một sự hấp dẫn, kích động nào đó trong đời sống khiến họ quên Ngài hoặc không quan tâm đến Ngài.
Qua nội dung của sách Truyền Đạo, ngay đoạn 1, chúng ta thấy tác giả đã nhớ đến Đức Chúa Trời (1:13), và suốt mười một đoạn, đoạn nào tác giả cũng nhớ đến Đức Chúa Trời, nhưng dù vậy, chính tác giả và những người chung quanh mà tác giả biết đến, đã không TƯỞNG NHỚ Đức Chúa Trời, họ cứ làm việc theo ý riêng của họ, họ cứ làm giàu cho mình, cứ tìm kiếm cuộc sống sung sướng tạm trên đất cho chính họ.
Như chúng ta đã biết, tác giả sách Truyền Đạo là vua Sa-lô-môn. Thế thì chúng ta phải đặt câu hỏi ở đây: SA-LÔ-MÔN CÓ TƯỞNG NHỚ CHÚA KHÔNG? Chúng ta có thể xem sách Các Vua thứ I, từ đoạn 3 đến đoạn 11:
I Vua 3:6-9, Sa-lô-môn nhìn nhận ngôi vua ông có được là do lòng yêu thương của Đức Chúa Trời đối với Đa-vít là cha của vua, và nhìn nhận sự thiếu năng lực của chính mình. Sa-lô-môn nhớ Đức Chúa Trời 100%.
I Vua 6:37 và 7:1, đến thời gian nầy, vua Sa-lô-môn đã rất nổi tiếng và chúng ta thấy ông vẫn còn nhớ Chúa, nhưng ông dành cho Chúa 7 năm, trong khi đó đáng tiếc vua Sa-lô-môn dành cho chính ông 13 năm, nghĩa là Chúa chỉ là một phân nửa đối với ông. Sa-lô-môn nhớ Đức Chúa Trời còn 50%.
I Vua 10:, Đến lúc nầy thì người ta chỉ còn nghe nói đến Sa-lô-môn mà không còn nghe về Đức Chúa Trời của Sa-lô-môn nữa. Lúc nầy bộ nhớ của Sa-lô-môn dành cho Đức Chúa Trời là 0%.
I Vua 11:4-6, rõ ràng Sa-lô-môn vẫn còn nhớ Chúa, nhưng ông không TƯỞNG đến Chúa nữa, vì chung quanh ông có 700 hoàng hậu và 300 cung phi kèm theo biết bao nhiêu hình tượng mà những người nữ đó dụ lòng vua Sa-lô-môn xây dựng lên những đền thờ để nhớ cho các tà thần của họ
Như chúng ta đã biết, các Nhà Giải nghĩa Kinh thánh hầu hết cho rằng Sa-lô-môn viết sách Truyền Đạo lúc ông đã già, nghĩa là đã nhìn thấy kết quả của một đời sống NHỚ CHÚA mà KHÔNG TƯỞNG ĐẾN CHÚA, kết quả đó là hai chữ: HƯ KHÔNG!
Hình ảnh mà chúng ta có thể thấy rõ nét hơn hết là sau năm 1975, có rất đông người vì muốn qua Mỹ, nên đã chạy đến Tin Lành của Chúa Jêsus Christ. Bây giờ thì sao?Nếu chúng ta phỏng vấn họ còn NHỚ CHÚA không?Chắc chắn họ sẽ trả lời là ‘còn’.Nhưng nếu hỏi họ còn TƯỞNG, còn NGHĨ đến Chúa không?Chúng ta không cần họ trả lời cũng biết câu trả lời là KHÔNG. Đó là lý do không còn thấy họ có mặt trong Hội thánh của Chúa nữa.
Tôi tin rằng tất cả anh chị em đều NHỚ CHÚA, nhưng xin Thánh Linh Đức Chúa Trời là Đấng ngự trong lòng mỗi người chúng ta, cáo trách chúng ta, nếu những ngày qua chúng ta chỉ NHỚ mà không còn TƯỞNG, không còn biết nhờ cậy Chúa.
Tôi xin nhắc lại bản dịch Living Bible dịch giải hai chữ TƯỞNG NHỚ: “Đừng để sự kích động (hấp dẫn) nào khiến bạn quên Đức Chúa Trời!”Những ngày qua có điều nào, người nào, nhu cần nào hấp dẫn đến nỗi anh chị em quên Đức Chúa Trời không? HÃY TƯỞNG NHỚ ĐỨC CHÚA TRỜI! Chúa Jêsus Christ phán: “Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa” (Ma-thi-ơ 6:33).Đó là mạng lịnh của Chúa cảnh báo chúng ta.
II/. TƯỞNG NHỚ ĐẤNG TẠO HÓA LÀ TƯỞNG NHỚ AI?
Người Việt Nam chúng ta rất quen thuộc với Danh xưng: ĐẤNG TẠO HÓA, hoặc Ông Trời, ai cũng biết là chỉ về Đấng tạo dựng muôn loài vạn vật.Trong hiểu biết của người Việt chúng ta thì Đấng Tạo Hóa do hai chữ ‘Tạo Hóa’khiến người Việt chúng ta chỉ nghĩ về Đấng Tạo Hóa như một Kỹ sư xây dựng tạo ra một cái gì đó.
Cảm ơn Chúa, trước khi kêu gọi đọc giả TƯỞNG NHỚ ĐẤNG TẠO HÓA, tác giả sách Truyền Đạo đã nhiều lần giới thiệu Đấng Tạo hóa cho chúng ta biết Ngài là Ai?
Chúng ta thử nhắc lại một số lời giới thiệu về Đấng Tạo Hóa của sách Truyền Đạo:
1:13, “Ta chuyên lòng lấy sự khôn ngoan mà tra khảo mọi việc làm ra dưới trời; ấy là một việc lao khổ mà Đức Chúa Trời đã giao cho loài người để lo làm”.
Đấng Tạo Hóa là Đức Chúa Trời đã giao sự lao khổ cho loài người. Ý của tác giả nhắc lại câu chuyện Đức Chúa Trời dựng nên muôn vật và câu chuyện loài người nghe lời ma quỉ cám dỗ không vâng lời Chúa ăn trái cây mà Chúa không cho ăn, được ghi trong sách Sáng thế ký 1 đến đoạn 3. Chẳng những Chúa là Đấng dựng nên muôn vật mà cũng là Đấng cho phép sự lao khổ xảy đến trên con người.
2:24-26, “Chẳng gì tốt cho người hơn là ăn, uống, khiến linh hồn mình hưởng phước của lao khổ mình. Ta xem thấy điều đó cũng bởi tay Đức Chúa Trời mà đến. Vì ai là người được ănvà hưởng sự vui sướng hơn ta? Bởi Đức Chúa Trời ban sự khôn ngoan, thông sáng, và vui vẻ cho kẻ nào đẹp lòng Ngài; nhưng Ngài khiến cho kẻ có tội phải lao khổ mà thâu góp chất chứa, để rồi ban cho người đẹp lòng Đức Chúa Trời”.
Đấng Tạo Hóa là Đức Chúa Trời ban phước, giáng họa cho con người. Thật vậy, ngoài Đức Chúa Trời không ai có thể ban phước hay giáng họa cho con người, nhất là người tin Chúa Jêsus Christ.
3:10-11, “Ta đã thấy công việc mà Đức Chúa Trời ban cho loài người là để loài người dùng tập rèn lấy mình. Phàm vật Đức Chúa Trời đã làm nên đều là tốt lành trong thì nó. Lại, Ngài đã khiến cho sự đời đời ở nơi lòng loài người; dầu vậy, công việc Đức Chúa Trời làm từ ban đầu đến cuối cùng, người không thể hiểu được”.
Đấng Tạo Hóa là Đức Chúa Trời dựng nên muôn vật tốt lành ban cho con người, chỉ tại loài người tìm ra lắm mưu kế (7:29).
11:9, “Hỡi kẻ trẻ kia, hãy vui mừng trong buổi thiếu niên, khá đem lòng hớn hởtrong khi còn thơ ấu, hãy đi theo đườnglối lòng mình muốn, và nhìn xem sự mắt mình ưa thích, nhưng phải biết rằng vì mọi việc ấy, Đức Chúa Trời sẽ đòi ngươi đến mà đoán xét”.
Đấng Tạo Hóa là Đức Chúa Trời phán xét mọi hành vi của con người, kể cả những lời nói hư không (Mathiơ 12:36).
Chẳng những tác giả sách Truyền Đạo giới thiệu Đấng Tạo Hóa là Đức Chúa Trời cao cả, mà tác giả còn nhấn mạnh một điều hết sức quan trọng trong lời kêu gọi chúng ta Tưởng Nhớ Đấng Tạo Hóa nữa, ấy là “Hãy tưởng nhớ Đấng Tạo Hóa NGƯƠI”.
Chúng ta hãy chú ý chữ NGƯƠI. Lời Chúa muốn nhắc chúng ta một điều: Đấng Tạo Hóa mà chúng ta phải tưởng nhớ có liên quan với chúng ta! Ngài là Đấng đã dựng nên chúng ta! Ngài có quyền đoán phạt, ban phước cho chúng ta. Ngài là Đấng sẽ phán xét mọi hành vi của chúng ta.
Nếu trong những ngày qua ai đó trong chúng ta quên Đấng Tạo Hóa, quên Đức Chúa Trời, sống như không có Ngài, hôm nay hãy Tưởng Nhớ đến Ngài và sống với lòng kính sợ Ngài trước khi không còn cơ hội..
III/. TƯỞNG NHỚ ĐẤNG TẠO HÓA KHI NÀO?
Truyền Đạo 12:1, Lời Chúa khuyên dạy chúng ta: “Trong buổi còn thơ ấu hãy tưởng nhớ Đấng Tạo Hóa ngươi, trước khi những ngày gian nan chưa đến, trước khi những năm tới mà ngươi nói rằng: Ta không lấy làm vui lòng”.
Lời Chúa kêu gọi chúng ta tưởng nhớ Đấng Tạo hóa:
Trong buổi còn thơ ấu
Trước những ngày gian nan
Trước những năm tháng không còn được vui.
Những ngày gian nan là ngày nào? Những năm không còn được vui là năm nào?Từ câu 2 đến câu 7, tác giả đã giải thích:
12:2-5a, những ngày gian nan là những ngày:
Câu 2, so với Công vụ 2:20, đó là ngày tai họa đến thình lình, hoạn nạn đến thình lình, nhất là trong thời kỳ cuối cùng trước ngày Chúa đến.
Câu 3-5, lúc già yếu hay những ngày sức khỏe và trí óc không còn đủ sáng suốt để tưởng để nhớ đến Đấng Tạo hóa nữa, Nhà Truyền đạo liệt kê lúc tuổi già như sau:
kẻ giữ nhà là hai cánh tay run rẩy;
người mạnh sức là cái lưng với xương sống là nơi mạnh nhất bị cong khom, không còn đứng thẳng nữa;
kẻ xay cối tức hai hàm răng đã rụng lần lần đi không còn nữa;
kẻ trông xem qua cửa số tức đôi mắt đã làng, không còn nhìn rõ mọi vật.
hai cánh cửa bên đường là hai lỗ tai đóng lại nghĩa là không nghe rõ nữa.
tiếng xay mỏn lẫn ls2 nói đến sự ăn uống không còn ăn được nhiều nữa.
nghe tiếng chim kêu bèn chờ dậy, không còn ngủ được nhiều.
tiếng con gái hát đều hạ hơi tức là giọng nói không còn rõ nữa.
sợ sệt không dám lên cao
hãi hùng đi đường, đi đường không còn an toàn nữa.
cây hạnh trổ bông nghĩa là mái tóc đã bạc.
cào cào chỉ về sự bay nhảy hoạt động của tuổi trẻ không còn nữa.
sự ước ao chẳng còn
12:5b-7, “Vì bấy giờ người đi đến nơi ở của mình, còn những kẻ tang chếđều đi vòng quanh các đường phố: lại hãy tưởng nhớ Đấng Tạo Hóa trước khi dây bạc đức, và chén vàng bể, trước khi vò vỡ ra bên suối, và bánh xe gãy ra trên giếng; và bụi tro trở vào đất y như nguyên cũ, và thần linh trở về nơi Đức Chúa Trời, là Đấng đã ban nó”.
Những ngày đó là lúc qua đời, lúc đi đến nơi ở đời đời của mình, hoặc là Thiên đàng hoặc là Địa ngục.
Dây bạc đứt là không còn cơ hội tin Chúa để được cứu rỗi nữa; bạc làm hình bóng về sự cứu rỗi.
Chén vàng bể. Vàng hình bóng về tuổi thọ hoặc về vinh quang không còn nữa.
Vò vỡ ra bên suối. Cái Vò bằng đất là thân thể tan rữa theo dòng nước, thời gian.
Sự phân rẽ giữa thần linh và thể xác.
Có người sẽ nói rằng: Tên ăn cướp trên thập tự giá cũng còn cơ hội tin Chúa mà, nên cần chi vội. Đúng. Nhưng đến giờ phút cuối cùng đó, anh chị em có còn bình tĩnh như tên cướp ăn năn, hay cứng lòng như tên cướp chối bỏ? Mà biết chúng ta có còn cơ hội ‘phút cuối cùng’ đó không?
Nói chung lại, Lời Chúa muốn kêu gọi chúng ta phải biết tưởng nhớ Đấng Tạo Hóa đang lúc còn cơ hội, lúc còn cơ hội là lúc nào? Đó là lúc nầy, ngay bây giờ.Những cháu còn thơ ấu hãy tưởng nhớ Đấng Tạo hóa, người trẻ tuổi hãy tưởng nhớ Đấng Tạo hóa; những người lớn tuổi già cả càng phải mau mau tưởng nhớ Đấng Tạo hóa.Hết thảy và ngay bây giờytưởng nhớ Đấng Tạo hóa để không nếm mùi hư không như vua Sa-lô-môn! Đó là điều Lời Chúa kêu gọi chúng ta.